Mình bước vào nhà. Một ngày mệt mỏi. Tâm trạng lên xuống theo những tin tức đưa lại. Mình cuống quýt đến nỗi các bé em làm chung cũng phải lên tiếng trấn an.
Quyển sách
đầu tay của mình rốt cuộc cũng đã hoàn thành. Đã qua rồi những ngày mình ngồi
viết từ sáng đến tối không có gì vào bụng. Qua rồi những đêm thức từ 12h khuya
đến sáng hôm sau để sửa bản thảo. Những ngày đi company trip, lúc mọi người đang
chơi đùa chạy nhảy trên bờ biển hoặc shopping, thì mình ngồi lì trên phòng hoặc
xe buýt, trên thì đau đầu dưới thì tiêu chảy, mà vẫn ôm bản in ngồi lẩm nhẩm đọc
lại lần cuối trước khi gửi đi. Tất cả đã qua rồi.
Mình quay
lại với những thói quen cũ, ngồi thiền, đọc sách và chạy bộ. Lại yoga đều đặn
mỗi tối thứ tư. Lại đi bơi mỗi chiều cuối tuần. Quay trở lại với những sở thích
ngày trước. Với tâm trạng an yên lặng lẽ và nhịp sinh hoạt điều
độ.
Nhưng cuộc
sống không vì thế mà bớt đi dư vị chua cay mặn ngọt. Những thách thức mới lại
tiếp tục. Những kế hoạch khác nảy sinh. Những rắc rối vẫn hiện ra liên tiếp ở sở
làm. Và ngày hôm nay, mình nghe tin rằng quyển sách của mình đang có khả năng
không được xuất bản vì có những nội dung nhạy cảm.
Nhưng có hề
gì. Mình tự nhủ. Harry Potter và Hòn đá phù thủy bị từ chối 12 lần liên tiếp
trước khi được xuất bản. Andrea Hirata đã ném đi bản thảo quyển sách đầu tay của
ông xuống sông. Tiểu thuyết Carrrie sẽ yên vị ở thùng rác nếu vợ Stephen King
không nhặt lên và khuyến khích chồng viết tiếp. Còn Viktor Frankl thì đã suýt
chết trong trại tập trung của Đức Quốc Xã trước khi cho ra đời Man’s Search For
Meaning.
Dù sao thì
mình cũng đã học được rất nhiều điều sau khi viết xong quyển sách. Dù sao thì
mình vẫn còn sống. Rồi mình sẽ viết những cuốn sách khác.
Mình mở cửa
sổ. Gió đêm nổi lên. Miễn mình còn sống. Mình hít thở sâu, rồi mỉm
cười.






0 nhận xét:
Đăng nhận xét